THANH THẢN ĐÓN HOÀNG HÔN
THANH THẢN ĐÓN HOÀNG HÔN
(Chiêm nghiệm tuổi xế chiều)
Ai cũng phải về với cát bụi thôi,
Để trả cuộc đời lại cho nhân thế
Nên những ước mong từ khi còn trẻ
Thực hiện ngay đi, kẻo trễ bây giờ!
Đến vùng đất mà ta vẫn hằng mơ
Mua những món đồ ta từng khao khát
Cười với những người mà ta thoáng gặp
Biết có còn duyên gặp lần nữa trên đời?
Gác lại nỗi lo cơm áo của một thời
Để tìm đến những niềm vui thường nhật
Chụp ảnh, làm vườn, trồng cây, đàn hát
Đọc sách, xem phim, nghe nhạc, thưởng trà…
Tất cả đều là giá trị được thăng hoa
Những gia vị giúp đậm đà cuộc sống
Phía trước chúng ta không còn dài rộng
Hãy học cách bao dung, buông bỏ tị hiềm
Khi trong túi ta vẫn còn đủ khoản tiền
Trả cho món ăn ngon, cớ gì không thưởng thức?
Đã đến lúc bỏ thói quen keo kiệt
Làm khổ bản thân đi, tằn tiện thế đủ rồi
Con cái giỏi giang ngoan ngoãn, thật tuyệt vời
Hiếu thảo với mẹ cha, ấy là nhà có phúc
Nhưng nếu chẳng may…, cũng đừng nên buồn bực
Tình cảm mà, không gượng ép được đâu
Còn cả chặng đường dài dằng dặc ở phía sau
Chúng chọn nghề gì? Yêu, lấy ai? Tùy chúng
Là cha mẹ chỉ khuyên răn, định hướng
Không bắt con làm theo ý của mình
Ai sinh ra cũng có cuộc đời riêng
Nên tất yếu có toàn quyền quyết định
Cũng đừng vội giao hết tiền dành dụm
Nếu không muốn sau này bị bất hạnh bủa vây
Chớ giành phần ôm cháu ở trong tay
Kẻo phí phạm quãng thời gian ngắn ngủi
Đi đó đi đây khi còn cơ hội
Kẻo sau này, muốn cũng chẳng được đâu
Tóc còn xanh lo cho lúc bạc đầu
Trung niên biết lo, tuổi già bớt khổ
Chuẩn bị tốt cho bản thân mọi thứ
Cũng chính là bớt phiền lụy cháu con
Đừng nghe kháo nhau nói tuổi già buồn
Sống tích cực, tuổi này là vui nhất
Những lo toan cũng chỉ vương đôi chút
Trách nhiệm với cuộc đời, ta đã xong xuôi
Giàu nghèo ư? Mọi việc đã an bài
Sướng khổ, vui buồn? Từ tâm mà ra cả
Đoạn cuối con đường cứ bình yên, thư thả
Đắm mình trong những khúc nhạc ru hồn
Năm tháng cuối cùng, thanh thản đón hoàng hôn...
St.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét