Ký ức Hà Nội: Thủ đô nồng nàn trong trái tim tôi
Hà Nội dịu dàng trong câu hát thân thương, trong tiếng ru ầu ơ của mẹ, trong tiếng gọi nhung nhớ của một thời ấu thơ... Hà Nội yên bình trong vòng tay của gia đình, của tổ ấm vun đắp ước mơ - nơi ta tìm đến mỗi khi lòng mỏi mệt chông chênh, nơi bình yên cho những bước chân quay trở về.
Hà Nội rộn ràng mỗi độ xuân khoe sắc, reo vui đón hạ vàng, êm ả chờ thu sang. Đông Hà Nội lạnh run buốt giá, xuân Hà Nội đôi khi làm người ta tê tái vì mưa phùn gió bấc... nhưng Hà Nội luôn ấm áp bởi tình người bao la.
Hà Nội mong manh trong sương sớm, thướt tha lúc chiều về bên hàng cây liễu rủ. Và mỗi khi đêm xuống, Hà Nội lộng lẫy khoác lên mình chiếc áo rực rỡ của ánh sáng lung linh huyền ảo, khiến lòng ta say đắm, ngẩn ngơ.
Hà Nội bâng khuâng trong nỗi nhớ. Lỡ xa rồi nào ai không khỏi thấy chơi vơi? Một nỗi nhớ lúc ngắn lúc dài, lúc ngủ im trong ngăn nhỏ trái tim, lúc lại vời vợi khiến cho lòng cứ mãi không nguôi. Hà Nội thổn thức trong những giọt nước mắt nhớ quê nhà. Xa Hà Nội ta hẫng, thiếu Hà Nội ta mong. Dẫu thế nào và ở đâu, lòng ta vẫn luôn hướng về nơi trái tim của Tổ quốc!
Hà Nội chầm chậm bước qua vòng quay của lịch sử, đã nhanh chóng tiến về cái bậc một ngàn năm. Thủ đô kiên cường vững bước, dù trải qua bao mưa dập gió vùi, vẫn luôn và mãi mãi tuyệt vời trong trái tim những người con Hà Nội.
Hà Nội cổ kính với mái ngói xanh rêu và không gian rộng mở, để lòng ta thư thái, gom góp những thương yêu... Hà Nội mộng mơ, lãng mạn trong đôi tay siết chặt, trong ánh mắt nụ cười của những đôi tình nhân.
Hà Nội nhẹ nhàng bước vào trái tim em, như anh từng như thế. Một tình yêu sáng trong, bình dị nhưng vô cùng sâu sắc. Và nồng nàn đốt cháy tim em!
Hà Nội trong em là ký ức về tuổi thơ nghèo khó, nhiều sóng gió. Tuy thế, em vẫn lớn dần lên trong sự chở che và thương yêu của bố mẹ, những người đã dành cả cuộc đời để mang đến cho em những điều tốt đẹp nhất. Và khi em biết yêu, tình yêu đầu tiên em dành cho Hà Nội. Năm tháng bình yên đi qua, bốn mùa theo nhau tiếp nối... tình yêu ấy mỗi ngày càng nhiều thêm.
Hà Nội trong em là tà áo dài thướt tha trong ngày lễ bế giảng. Chia tay mái trường thân yêu, tạm biệt mười hai năm học, em giữ trọn những ký ức ngây ngô vụng dại, giấu đi tình cảm sáng trong của tuổi học trò. Em khép lại kỷ niệm thời áo trắng để bước sang một khoảng trời bao la, rộng lớn hơn. Nhưng dù em lựa chọn cánh cửa nào, Hà Nội vẫn ở đó, mỉm cười chào đón em.
Hà Nội trong em là anh. Là những chiều cùng nhau đi qua đường phố rộng dài, nơi in dấu biết bao kỷ niệm của đôi mình. Là những lúc lang thang phố cổ, thả hồn trong gió, trong những câu ca anh hát, những vần thơ anh viết tặng em. Là những chiều mình cùng ngắm hoàng hôn trên cầu Long Biên; là những lúc đi qua đường Hàn Quốc, bến Nhật Bản hay bất cứ nơi nào, chỉ cần mình có nhau... Là khi anh ôm em.
Anh nói vòng tay anh có thể ôm trọn Hà Nội, bởi nơi đó có người anh yêu. Là những bông hoa hướng dương anh tặng em vào mỗi dịp sinh nhật. Anh bảo em giống hoa, bởi tính cách luôn lạc quan yêu đời. Nhưng anh biết không, chính vì có anh, em mới có thể tự tin nhìn về phía trước, để sống vì tương lai, giống như hoa kia luôn hướng về phía mặt trời.
Hà Nội trong em là cái nắm tay anh siết nhẹ, là ánh mắt anh trìu mến ân cần, chỉ cần nhìn vào đôi mắt ấy, em không còn cảm thấy lo lắng hay sợ hãi bất cứ điều gì. Hà Nội trong em là những tin nhắn, những cuộc điện thoại, đôi khi anh gọi chỉ để nghe giọng em. Em yêu giọng nói anh - người con trai Hà Nội, giọng nói ấm áp ngọt ngào, ru em vào những dịu êm.
Hà Nội trong em là những nỗi nhớ không tên, những điều bình dị giản đơn, là tất cả những gì ngọt ngào nhất, trong đó có anh. Vậy mà có một ngày, anh quyết đi xa, xa Hà Nội của chúng mình. Nhưng em luôn tin rằng, anh sẽ về sớm thôi!
Ngày anh xa em, Hà Nội buồn lắm đấy
Gió bùi ngùi thổi vào sâu nỗi nhớ
Nắng thở dài hôn ướt mi em…
Em yêu anh, tình yêu ấy lớn dần theo năm tháng cùng tình yêu Hà Nội. Dẫu phải cách xa nhau, trái tim em vẫn mãi hướng về anh. Dẫu có đi bất cứ nơi nào, đến bất cứ đâu thì cũng sớm trở về anh nhé, bởi Hà Nội luôn có người đợi anh!
Hà Nội trong em đơn giản là ký ức ngày hôm qua, kỷ niệm ngày hôm nay. Và có lẽ sẽ là những điều không thể quên của ngày mai sắp đến. Chúng mình cứ để tình yêu nồng nàn như thế nhé, như Hà Nội, ngàn năm vĩnh hằng!
Hà Thy Linh (Hà Nội)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét