BIỂN CỦA HAI TA
BIỂN CỦA HAI TA
Em hỏi anh - Sao Biển kia nhiều sóng?
Anh nói rằng - Tại hai đứa yêu nhau,
Em ứ ừ! Sẽ chẳng phải thế đâu,
Biển ghét anh giả vờ yêu em lắm!
Em hỏi anh – Sao Biển xanh thăm thẳm?
Anh nói rằng – Bởi Thuyền thích màu xanh,
Em ứ ừ! Tại Biển ghét Thuyền anh,
Nhiều bến đậu nên sắc màu thương nhớ!
Em hỏi anh – Sao sóng cuồng vô cớ?
Anh nói rằng – Tại Biển cũng hờn ghen,
Em ứ ừ! Biển ấy chẳng nhỏ nhen,
Tai Biển ghét người khát thèm không nói!
Em hỏi anh – Sao Sóng kia không mỏi?
Anh nói rằng – Cũng tại Gió mà thôi,
Em ứ ừ! Nghĩ bờ Cát là môi,
Nên Sóng mới dập dồn hôn bờ cát!
Anh hiểu rồi chuyện hai ta chẳng khác,
Kéo em gần để sóng cũng lặng im.
Giữa đất trời chỉ nghe tiếng con tim,
Em ứ ừ! Anh tham còn hơn Sóng…!
Thơ DH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét