Phương-pháp-detox-thanh-tẩy-cho-bộ-não
Nhiều người thấy tôi rất thường xuyên chỉ trích tôn giáo có tổ chức thì họ mặc nhiên ghép tôi vào một phái khác: Vô thần. Họ không hiểu rằng vô thần thì không có gì khác so với tôn giáo có tổ chức. Đó cũng là một loại tôn giáo được tổ chức thế thôi. Sẵn tiện cho tôi đính chính lại một chút là tôi chẳng hề phản đối tính tôn giáo của con người hay tâm linh huyền bí. Tôi chưa bao giờ phản đối Phật, Jesus, Ala, Krishna… những người đã chứng ngộ và mang lại những điều thực sự tốt đẹp cho thế gian. Nếu có phép màu nào đó mà giúp tôi gặp họ thì nhất định tôi sẽ thể hiện sự tôn trọng sâu sắc đối với họ. Tôi không hề theo tôn giáo có tổ chức nào, tất nhiên kể cả vô thần nhưng tôi lại nỗ lực tiến gần đến tâm linh và tôn giáo không ngừng nghỉ, lạ thế đấy!
Tại sao tôi lại đề cập đến tôn giáo ngay khi mở đầu cho bài viết này, với nội dung là thanh tẩy cho bộ não của chúng ta?
Nhiều người biết tôi là loại người thích buôn bán, thích kinh doanh, thích marketing, thích tiền bạc, thích cái đẹp (không phải gái đẹp nhé, tất nhiên là tôi cũng thích phụ nữ đẹp rồi nhưng trong trường hợp này thì tránh đề cập tới có vẻ hay hơn), thích sống sung sướng trong nhung lụa, thích có các mối quan hệ chân tình, thích ngao du sơn thuỷ, thích sự lớn lao, thích sự vĩ đại, thích tự do, thích thể thao, thích sáng tạo, thích khám phá, thích đủ thứ! Danh sách có vẻ dài bất tận nhưng thực tế là tôi có đủ tất cả những thứ đó kể từ ngày tôi bắt đầu thanh tẩy cho bộ não của chính mình. Việc tôi trải qua sự thay đổi lớn lao trong nhận thức bắt nguồn từ việc nghiên cứu, tra xét, thực hành tôn giáo và tâm linh nên tôi sẽ cố gắng trong bài viết ngắn ngủi này phân tích linh tinh cho vui, bởi cuộc sống dường như buồn nhiều vui ít phải không các bạn?
Một người bạn kiến trúc sư của tôi có một nhận định rất thú vị là trong cơ chế sinh học của con người thì hít vào thì phải thở ra, hàng ngày bụi và chất bẩn bám vào thì ta phải tắm rửa, ăn uống vào thì phải bài tiết ra… thế mà riêng bộ não thì chúng ta cứ để cho nó đầy rác trong đó chẳng bao giờ dọn dẹp. Mỗi một ngày bạn tiếp nhận bao nhiêu thông tin từ truyền thông, từ người khác…?
Hẳn là một con số đáng sợ nhưng dường như chúng ta không bao giờ thèm quan tâm đến việc chủ động tiếp nhận thông tin mà chỉ như những con rối. Dần dần bạn sẽ (tôi e rằng là đã) dùng những thông tin rác rưởi từ truyền thông để làm nguyên liệu cho nhận thức của mình. Đó chính là lý do những nhà khoa học, sinh lý học, tâm lý học lo sợ rằng con người trong thế giới hiện đại đang tiến dần đến nguy cơ ảo tưởng hàng loạt vì đối điện với khủng hoảng thông tin. Đối với loài người, bộ não là một bộ phận rất quan trọng nhưng rõ ràng với những gì đang diễn ra khắp nơi trên thế giới hiện nay, chúng ta có quyền nghi ngờ về vai trò được phóng đại của bộ não.
Liệu đã đến lúc chúng ta đặt câu hỏi: Có thực sự chúng ta đang chủ động sử dụng bộ não của chính mình? Hay ta đã giao phó nó cho chính phủ, tôn giáo, xã hội, truyền thông và người khác?
Có một câu chuyện vui thế này:
Tôi bước ra khỏi lề đường, đi lùi một quãng, ngước mặt lên, và, từ giữa đường, đưa hai tay lên miệng để làm chiếc loa và gào lên tầng cao nhất của khu chúng cư: “Teresa!” Bóng tôi sợ mặt trăng và lẩn vào giữa hai bàn chân tôi. Có người đi ngang qua. Tôi lại gào: “Teresa!”
Hắn đến gần tôi và hỏi: “Nếu anh không gào lớn hơn, cô ấy sẽ không nghe. Vậy cả hai chúng ta cùng thử. Này nhé: Đếm đến số ba, ở số ba chúng ta cùng gào một lượt.” Rồi hắn nói: “Một, hai, ba.” Và chúng tôi cùng gào: “Te-reee-saaa!”
Có người khác đi ngang qua và nhập bọn với chúng tôi; mười lăm phút sau, chúng tôi đã có một đám ngon lành, chừng hai chục. Và thỉnh thoảng lại có người mới đến tham gia.
Sắp xếp cho cả bọn cùng gào một tiếng rõ lớn, và đồng loạt, chẳng phải dễ dàng gì. Luôn luôn có kẻ nào đó gào trước số ba hoặc gào quá dài, nhưng rốt cuộc chúng tôi cũng thực hiện được khá hữu hiệu. Chúng tôi đồng thuận rằng âm “Te” phải được gào tiếng thấp và dài, âm “re” phải được gào tiếng cao và dài, âm “sa” phải thấp và ngắn. Gào như thế nghe rất hay. Chỉ thỉnh thoảng có chút ít cãi vã lắt nhắt khi ai đó gào trật nhịp.
Khi chúng tôi bắt đầu gào đúng nhịp điệu, thì có một kẻ nào đó, thuộc loại nếu giọng không tệ hại, thì mặt phải đầy tàn nhang, thắc mắc: “Nhưng anh có chắc là cô ấy đang ở nhà không?”
“Không,” tôi đáp.
“Vậy thì kẹt quá,” một người khác nói. “Anh quên chìa khoá hả?”
“Đúng ra,” tôi nói, “tôi có chìa khoá của tôi.”
“Vậy thì,” họ hỏi, “tại sao anh không lên trên ấy?”
“Ồ, nhưng tôi không sống ở đây,” tôi đáp. “Tôi sống ở bên kia thị trấn.”
“Vậy thì…, xin lỗi, tôi có hơi tò mò,” gã có giọng đầy tàn nhang hỏi cặn kẽ, “nhưng ai sống ở đây?”
“Thật tình tôi không biết,” tôi nói.
Mọi người có vẻ hơi bực mình vì điều này.
“Vậy xin anh vui lòng giải thích,” có kẻ nào đó với một giọng đầy răng, hỏi, “tại sao anh đứng dưới này gào tên Teresa?”
“Nói cho cùng,” tôi đáp, “chúng ta có thể gào một tên khác, hoặc đứng ở chỗ khác gào cũng được. Chẳng có gì quan trọng lắm.”
Những người khác tỏ vẻ hơi bực dọc.
“Chắc là anh không chơi xỏ chúng tôi chứ?” gã tàn nhang hỏi với vẻ nghi ngờ.
“Cái gì?” tôi nói, với vẻ khinh bỉ, và xoay mình nhìn những người khác để tìm sự đồng tình với thiện ý của tôi. Họ chẳng nói gì, chứng tỏ họ chẳng hiểu ẩn ý của tôi.
“Này nhé,” có người ôn tồn nói, “tại sao chúng ta không gọi Teresa một lần cuối, rồi ai về nhà nấy.”
“Vậy thì kẹt quá,” một người khác nói. “Anh quên chìa khoá hả?”
“Đúng ra,” tôi nói, “tôi có chìa khoá của tôi.”
“Vậy thì,” họ hỏi, “tại sao anh không lên trên ấy?”
“Ồ, nhưng tôi không sống ở đây,” tôi đáp. “Tôi sống ở bên kia thị trấn.”
“Vậy thì…, xin lỗi, tôi có hơi tò mò,” gã có giọng đầy tàn nhang hỏi cặn kẽ, “nhưng ai sống ở đây?”
“Thật tình tôi không biết,” tôi nói.
Mọi người có vẻ hơi bực mình vì điều này.
“Vậy xin anh vui lòng giải thích,” có kẻ nào đó với một giọng đầy răng, hỏi, “tại sao anh đứng dưới này gào tên Teresa?”
“Nói cho cùng,” tôi đáp, “chúng ta có thể gào một tên khác, hoặc đứng ở chỗ khác gào cũng được. Chẳng có gì quan trọng lắm.”
Những người khác tỏ vẻ hơi bực dọc.
“Chắc là anh không chơi xỏ chúng tôi chứ?” gã tàn nhang hỏi với vẻ nghi ngờ.
“Cái gì?” tôi nói, với vẻ khinh bỉ, và xoay mình nhìn những người khác để tìm sự đồng tình với thiện ý của tôi. Họ chẳng nói gì, chứng tỏ họ chẳng hiểu ẩn ý của tôi.
“Này nhé,” có người ôn tồn nói, “tại sao chúng ta không gọi Teresa một lần cuối, rồi ai về nhà nấy.”
Vì thế chúng tôi gào thêm một lần nữa. “Một, hai, ba, Teresa!” nhưng hiệu quả âm thanh không tốt mấy. Thế rồi mọi người ra về, kẻ đi lối này, người đi lối khác.
Khi đã quẹo vào quảng trường thị trấn, tôi chừng như còn nghe có giọng người gào: “Tee-reee-sa!” Chắc chắn là có ai đó ở lại để tiếp tục gào. Thật là kẻ lỳ lợm.
Bạn bắt đầu hiểu vấn đề rồi chứ? Đã có chút hé lộ nào về mô hình vận hành của não bộ chưa nhỉ? Người ta điều khiển bạn đơn giản thế đấy!
Tôi là một nhà marketing và tôi hiểu rõ cái gì đó dù sai cách mấy mà cứ cố tiêm vào đầu người khác, 1 lần, 2 lần, 3 lần cho đến nhiêu lần thì không chóng thì chầy người đó sẽ tin luôn không cần suy xét gì thêm nữa.
Tôn giáo hiểu điều này.
Chính phủ hiểu điều này.
Những nhà xã hội hiểu điều này.
Truyền thông rất hiểu điều này.
Ai đó láu cá một chút rất hiểu điều này.
Bạn có hiểu điều này, bạn thử chưa?
Chính phủ hiểu điều này.
Những nhà xã hội hiểu điều này.
Truyền thông rất hiểu điều này.
Ai đó láu cá một chút rất hiểu điều này.
Bạn có hiểu điều này, bạn thử chưa?
Vậy hàng ngày bạn nhận được bao nhiêu thông tin lặp đi lặp lại? Trời ơi, ngày mà tôi bắt đầu thống kê về con số đó, tôi suýt ngã quỵ vì choáng!
Tại sao ngày nay lắm người cướp giật, cưỡng hiếp và nhiều điều xấu xảy ra đến vậy? Bởi vì thông tin tiêu cực cướp hiếp giết như cơn mưa đạn cứ bắn liên tục vào cái bia là bộ não của mọi người. Tại sao bạn lại cảm thấy cuộc sống khổ? Vì tôn giáo đã liên tục nhả đạn thông tin vào bộ não của bạn rằng: “Đời là bể khổ” “Bạn có tội, cần phải rửa tội” “Trần gian khổ lắm cần phải lên thiên đàng mới sướng” và vô vàn thông điệp “rất có ý đồ” khác. Họ cần phải làm cho bạn cảm thấy khổ để họ còn cứu khổ chứ! Thật là chiêu rất hay khi vừa tạo ra bệnh vừa bán thuốc. Và bạn sẽ không nhận ra cái bẫy đó đâu, không những thế bạn còn xem đó là chân lý.
Tại sao ngày nay lắm người cướp giật, cưỡng hiếp và nhiều điều xấu xảy ra đến vậy? Bởi vì thông tin tiêu cực cướp hiếp giết như cơn mưa đạn cứ bắn liên tục vào cái bia là bộ não của mọi người. Tại sao bạn lại cảm thấy cuộc sống khổ? Vì tôn giáo đã liên tục nhả đạn thông tin vào bộ não của bạn rằng: “Đời là bể khổ” “Bạn có tội, cần phải rửa tội” “Trần gian khổ lắm cần phải lên thiên đàng mới sướng” và vô vàn thông điệp “rất có ý đồ” khác. Họ cần phải làm cho bạn cảm thấy khổ để họ còn cứu khổ chứ! Thật là chiêu rất hay khi vừa tạo ra bệnh vừa bán thuốc. Và bạn sẽ không nhận ra cái bẫy đó đâu, không những thế bạn còn xem đó là chân lý.
Vậy muốn sống hạnh phúc, viên mãn, mạnh mẽ, đẹp đẽ, biến cuộc sống thành bầu trời đầy tính nghệ thuật, tình yêu và thi ca cần phải dừng lại để nhận ra mô hình vận hành rất dễ tiêm nhiễm của bộ não. Bạn phải rùng mình, giật mình, sợ hãi, choáng váng, sửng sốt và lặng im sâu sắc khi nhìn thấy toàn bộ quy trình mà thông tin đã chiếm đoạt lấy bộ não của bạn. Bạn phải tự mình nhận ra tất cả những phản ứng, những suy nghĩ, những tư tưởng đang cuồn cuộn chảy bên trong bộ não thực ra chẳng có gì là của mình. Đó là một nước cờ cao tay của một thế lực nào đó, của một nhóm nào đó nhằm làm cho mô hình xử lý của bộ não bị quy định một cách tối đa. Chỉ khi bạn biết bạn đang gặp phải vấn đề gì thì bạn mới có cơ may thoát khỏi đó.
Sau đây là phương pháp Detox thanh tẩy não bộ mà tôi đã thực hiện rất thành công, việc bạn có tán thành hay không cũng không có gì quan trọng, còn nếu bạn xem đây là thông tin có ích cho bạn thì cứ xem xét mà tiến hành, tôi rất vui nếu ai đó có cuộc sống tốt hơn nhờ nó. Cách làm này chẳng có gì ghê gớm, nhưng khó làm tới mức vô vọng đối với nhiều người.
1. Vứt niềm tin đi: Niềm tin ư, tôi nghe người ta nói quá nhiều về niềm tin và vẻ đẹp của niềm tin, rằng nó là thứ gì đó rất cao đẹp. Riêng đối với tôi, niềm tin là thứ dễ đưa con người trở thành robot, kẻ bị sai khiến nhất. Niềm tin, về bản chất là bạn dán keo con voi 502 vào một thứ gì đó cố định và nhất mực lôi nó theo trong cuộc sống. Bạn tin vào điều A và ai đó tin vào điều B, rồi mọi người tin rằng A đối nghịch với B, thế là cuộc chiến giữa các bạn bắt đầu và không có hồi kết. Vứt niềm tin đi, hãy tra xét và sáng suốt tối đa! Nhưng xem chừng mọi người không làm nổi điều này
2. Gậy ông đập lưng ông: Bộ não rất dễ bị tiêm nhiễm, ok, vậy hãy tiêm nhiễm cho nó những thứ tốt đẹp, những thứ làm cho cuộc sống của bạn tưng bừng và sáng sủa, những thứ làm cho mặt đất khô cằn phải nở hoa. Cứ thử đi, tôi dám cá với bạn chỉ cần 15 ngày làm điều này thì cuộc sống của bạn sẽ trở nên khác hẳn. Dẹp ngay những thông tin ỉ ôi, tiêu cực trên báo chí, tivi, truyền thông và bắt đầu với một bài tập đơn giản. Hãy thử dán ở cửa phòng ngủ một dòng chữ lớn: “Cuộc sống là bức tranh tuyệt đẹp” chẳng hạn, hoặc “Tôi là người hạnh phúc và vui vẻ” hoặc “Tôi là tác phẩm vĩ đại của tạo hoá” hoặc “Ngày hôm nay nhiều cảm hứng thế” hoặc “Vợ mình mới dễ thương làm sao!” hoặc “Nhân viên của mình sao Pro thế!” hoặc “Mình quá may mắn!”…
3. Gần gũi thiên nhiên: Từ ngày trồng xung quanh nhà nhiều cây cối, tôi cảm thấy cuộc sống đã tuyệt còn tuyệt vời hơn. Khi có nhiều cây cối thì chim chóc kéo về, không có buổi sáng nào tôi thức dậy mà không nghe chim hót. Cây cối cho bạn mùi hương, cho bạn những bông hoa đẹp và cả không khí trong lành. Tôi có trồng cả rau trên sân thượng, ăn rau sạch thì giải độc cho cả cơ thể lẫn tâm hồn!
4. Xây dựng lịch làm việc khoa học: Cuộc sống là làm việc để tận hưởng chứ không phải làm việc để làm việc! Khi bạn sắp xếp gọn gàng thời khoá biểu của mình thì công việc sẽ trôi chảy hơn, đỡ nặng đầu và có nhiều thời gian để relax.
5. Xây dựng các mối quan hệ chân tình: Bạn đừng mơ ai đó chân tình với bạn khi bạn không chân tình với họ. Còn truyền thông thì cứ la làng lên rằng đừng tốt với người khác kẻo bị lừa. Vậy làm sao đây? Đừng tin truyền thông nữa! Hãy tin vào chính mình. Chân tình cũng không hề có nghĩa là phải hy sinh gì đó cho người khác để rồi đau khổ, nuối tiếc, cay cú khi họ quay lưng. Chân tình là lựa chọn của bạn trong cách hành xử thế thôi. Tôi không cho phép mình thiếu chân tình nhưng tôi cũng không rảnh để đầu tư thời gian cho những người vớ vẩn. Khi ai đó hại mình, tôi tha thứ một cách hồn nhiên, nhưng hồn nhiên để chia tay vĩnh viễn chứ không phải hồn nhiên để tiếp tục. Hãy nghĩ xem nếu bạn có những mối quan hệ thực sự chân tình thì cuộc sống của bạn sẽ nồng ấm biết bao.
6. Tập suy nghĩ tếu: Suy nghĩ ngược đời là cách tôi hay vận dụng để xử lý những vấn đề hóc búa. Bởi vì nó là suy nghĩ vui nên nó sẽ luôn luôn giúp cho vấn đề khó nhằn trở nên dễ thở hơn, rồi tôi sẽ chờ đợi vấn đề lộ ra sơ hở và đập tan nó!
7. Hãy tiếp nguyên liệu cho những giấc mơ: Tôi có trải nghiệm sâu sắc với những giấc mơ đẹp. Thời con đi học mỗi khi thích cô gái nào là trước khi ngủ tôi luôn tưởng tượng mình với cô ấy nắm tay đi dạo ở những nơi đẹp ngỡ ngàng. Mỗi khi tôi bắt tay thực hiện một dự án nào đó, trước khi ngủ tôi hay tưởng tượng tới bữa tiệc ăn mừng thành công của dự án đó, mọi người cười nói vui vẻ, ăn uống thoả sức và vui như hội. Những giấc mơ của tôi đã giúp ích rất nhiều cho cuộc sống và đối với tôi tác dụng chính của nó là làm cho tôi ngủ rất ngon lành
8. Chơi thể thao: Khi bạn chơi hết mình trong bất cứ môn thể thao nào thì cũng sẽ giúp đỡ cho bộ não rất nhiều. Tôi không cần phải chứng minh điều này vì nó quá rõ ràng rồi.
9. Những khoảng thời gian không laptop, không điện thoại, không thiết bị công nghệ: tôi có một cậu em rất hay, hàng ngày cậu ấy tự tạo ra một khoảng thời gian mà chúng ta hay gọi là “ngoài vùng phủ sóng”. Thời gian đó cậu ta làm những việc hết sức riêng tư và tự do tự tại. Tôi đã làm theo và cảm thấy giá trị của bản thân tăng lên rất nhiều, trí não cũng được giải phóng nên hoạt động tốt hơn một cách rõ rệt.
10. Tình dục hồn nhiên: Xoá sạch những quan niệm vớ vẩn về sex đi bởi vì khoa học cũng đã chứng minh đời sống tình dục lành mạnh và tuyệt vời mang lại một lợi ích lớn lao cho tinh thần con người.
Những thứ trên không phải là điều gì mới mẻ nhưng đã ai làm chưa? Đã ai thực sự kiên quyết thanh tẩy bộ não của mình để nó trở nên lành mạnh và hiệu quả thực sự? Một bộ não không ức chế, không stress, không xung đột nội tâm sẽ bắt đầu hiển lộ những khả năng vô tận của nó. Tôi không cho rằng thành công là thứ gì đó quá xa vời mà chính là vượt qua chính bản thân mình mỗi ngày. Việc thanh tẩy cho não bộ trước cơn bão thông tin chính là trách nhiệm của mỗi người để làm cho thế giới riêng và thế giới chung ngày càng trở nên tốt đẹp hơn. Tôi cầu chúc bạn sẽ an vui và hạnh phúc. Hy vọng sẽ gặp bạn ở miền đất của tự do, viên mãn và hạnh phúc sâu sắc.
Tham khảo Internet
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét