Phương Thanh xưa với 'GIÃ TỪ DĨ VÃNG "

2:20:00 CH
GIÃ TỪ DĨ VÃNG
Tôi vẫn còn nhớ như in một buổi sáng chủ nhật tháng 12-1997 khi tôi còn đang say ngủ sau một ngày ôn thi, thằng bạn cùng phòng mở chương trình phát thanh Làn sóng xanh để nghe kết quả bình chọn. Trong giấc ngủ chập chờn tôi vẫn nghe lời bài hát “Cô đơn cô đơn nỗi đau, cõi đời lạc lõng như vô tình, sao quên đi những tháng năm, êm đềm hạnh phúc trong tầm tay. Tha phương xa trong cố hương, tiếng còi tàu xé tan cõi lòng. Xót xa khi mảnh đời về đâu đêm tối...”. Ca từ hay và xúc động quá, không thể ngủ “nướng” được nữa, tôi ngồi dậy để nghe hết những lời cuối cùng. Nỗi nhớ nhà và quê hương xứ Quảng thân yêu lại trào dâng, tôi cảm thấy trống vắng hơn bao giờ hết bởi giờ đây tôi đã xa vòng tay yêu thương của bố mẹ, xa “những tháng năm êm đềm hạnh phúc” nhất... Hình ảnh bố mẹ đứng lặng lẽ ngóng theo đoàn tàu dần xa khuất đưa tôi vào Sài Gòn học đại học vẫn mãi trong tim tôi. “... Giã từ dĩ vãng qua đi mùa xuân nắng ấm tình nồng, giã từ dĩ vãng xa xôi lỡ gieo sầu vương mắt ai, giã từ cho ta mong nhớ yêu thương người mãi mãi thôi. Giã từ, giã từ dĩ vãng xưa qua trong mơ”. Vâng, dĩ vãng như là giấc mơ, những khó khăn, vất vả trong cuộc sống rồi sẽ qua, mùa xuân sẽ đến, nắng ấm sẽ lên, cuộc đời sẽ mở rộng cửa để chào đón khi ta biết cố gắng đi lên từ những khó khăn nhất.
Tôi thật sự xúc động khi nghe Phương Thanh hát, cô đã hát bằng cả trái tim mình, năm ấy cô đã vinh dự nhận Giải Mai Vàng của Báo Người Lao Động với ca khúc này. Bây giờ mỗi khi nghe lại bài hát ấy, ký ức ngày ấy cứ ùa về trong tôi. Xin cảm ơn nhạc sĩ Nguyễn Đức Trung, ca sĩ Phương Thanh đã cho tôi và những người yêu nhạc một tác phẩm thật hay. (Theo Facebook)



Không có nhận xét nào:

Được tạo bởi Blogger.