Cuộc sống có rất nhiều điều tuyệt vời, nhưng thường khi chúng ta đang có nó trong tay, sẽ không nhận ra nó quý giá như thế nào, cho đến một ngày nhìn lại, chúng ta mới biết rằng đó mới là một trải nghiệm tuyệt vời làm sao.
Cuộc sống có biết bao điều tuyệt vời, mất đi rồi sẽ không tìm lại được.
Nhiều khi, tiền có thể từ từ kiếm được, nhưng nhiều thứ mất đi rồi sẽ không thể nào tìm lại được nữa, thứ sót lại chỉ còn là sự ngóng nhìn từ phía sau. Hôm nay chúng ta hãy cùng xem trong 10 điều tuyệt vời của cuộc sống này, thì bạn đã đánh mất đi bao nhiêu rồi?
Điều thứ nhất: Sự yên tâm.
Lúc nhỏ, sống trong ngôi nhà cũ, tối ngủ có thể không cần đóng cửa, mà cũng không phải lo lắng sẽ bị mất đồ. Mặc dù không có máy điều hòa, nhưng trời rất mát mẻ và yên tĩnh, không khí cũng trong lành nữa…
Bây giờ, thì sống trong một ngôi nhà rộng lớn sáng sủa, rất cao và đẹp đẽ. Tuy nhiên, các cánh cửa ở tầng trên tầng dưới đều phải đóng chặt, những chiếc cửa sổ bảo vệ vây kín chặt khắp ngôi nhà, đôi khi ngay cả chính chúng ta cũng không thể chui vào trong được…
Điều thứ hai: Sự nhiệt tình.
Lúc nhỏ, hàng xóm với nhau giống như người một nhà, nhà này cạnh kề, thông với nhà kia. Nhà ai có đồ ăn ngon sẽ bưng một bát sang cho những người hàng xóm nếm thử, nhà ai có việc gì, thì mọi người trong xóm sẽ ra tay giúp đỡ…
Bây giờ, thì chúng ta cùng sống trong một khu, thậm chí là cùng ở chung một tầng, chúng ta gặp nhau hàng ngày, nhưng lại không biết đối phương tên gì cả…
Điều thứ ba: Sức khỏe.
Lúc nhỏ, trẻ con ở nông thôn thích nhất là được đi ra sông câu cá, hay là vào vườn hái vài quả dưa chuột, ăn ngay trực tiếp, thực phẩm xanh tự nhiên tươi sạch…
Bây giờ, cá trong siêu thị rất to, rau cải được bọc túi rất đẹp, nhưng dù có rửa bao nhiêu lần đi chăng nữa, thì cũng lo lắng rằng, chưa rửa sạch nên không dám ăn…
Điều thứ tư: Sự an toàn.
Lúc nhỏ, trẻ con luôn tụm ba tụm năm cười đùa trên đường, chúng rượt đuổi đùa giỡn, thỉnh thoảng trên đường cũng có vài chú chó vàng đi qua, rồi nhặt những nhánh cỏ trêu đùa nhau, thật sôi nổi vui tươi.
Bây giờ, xã hội phát triển, đường đi ngày càng rộng hơn, xe cộ qua lại ngày càng nhiều, lúc đi trên đường không thể đuổi bắt đùa giỡn được nữa, bởi vì chỉ lơ là một chút là có thể xảy ra nguy hiểm ngay!
Lúc nhỏ, trẻ con luôn tụm ba tụm năm cười đùa trên đường, chúng rượt đuổi đùa giỡn, thỉnh thoảng trên đường cũng có vài chú chó vàng đi qua, rồi nhặt những nhánh cỏ trêu đùa nhau, thật sôi nổi vui tươi.
Điều thứ năm: Hồi ức.
Lúc nhỏ, không có nhiều tiệm chụp ảnh, rất khó được đi chụp ảnh mỗi năm, mỗi bức ảnh đều phải được rửa ra rồi ép nhựa, sau đó được lưu giữ trong album. Mỗi khi giở ra xem, đầy ắp trong đó đều là những kỷ niệm đã qua!
Bây giờ, mấy năm cũng không đi tiệm chụp ảnh được lấy một lần. Máy ảnh, ipad, điện thoại di động, đi tới đâu là chụp tới đó, selfie (tự chụp), chụp thức ăn, chụp phong cảnh… Nhiều lúc, những bức ảnh ấy đã bị lãng quên ở một góc trong điện thoại, rất ít bức ảnh thực sự đáng để nhớ tới!
Điều thứ sáu: Sự náo nhiệt.
Lúc nhỏ, không nhiều gia đình có TV, mỗi khi chiều đến, đều phải bưng bát cơm đến nhà hàng xóm xem ké. Lúc ấy TV chỉ có 2 màu đen trắng, hình ảnh không rõ, người thì rất nhiều, nhưng không hề cảm thấy đông đúc chút nào, mà còn thấy rất náo nhiệt vui vẻ.
Bây giờ thì thứ mà hàng ngày chúng ta không thể rời xa, chính là điện thoại di động, mỗi người một cái, đi đến đâu cũng có thể phát TV đến đó. Mặc dù mọi người đang tụ tập cùng nhau, nhưng mỗi người đều xem chiếc màn hình của riêng mình.
Điều thứ bảy: Sự thỏa mãn.
Lúc nhỏ, quần áo của trẻ con chỉ có vài màu sắc đơn giản, chẳng những thế chúng ta còn phải luôn mặc lại quần áo cũ của anh chị để lại nữa, nhưng chúng ta đều xem mỗi chiếc là một bảo vật, vô cùng thích thú và thỏa mãn!
Quần áo ngày nay thì đa dạng màu sắc, kiểu dáng, trong tủ quần áo đầy ắp mấy hàng móc treo đồ, nhưng vẫn cảm thấy rằng quần áo của mình vẫn chưa đẹp, vẫn không đủ để mặc…
Điều thứ tám: Sự đơn giản.
Lúc nhỏ, đồ chơi của con nít không có nhiều thứ, chỉ có bi ve, bao cát, dây thun, bánh mì giấy… Tuy không đa dạng, nhưng chúng ta có thể suốt ngày chơi mãi một trò mà rất hạnh phúc.
Bây giờ, trong điện thoại của ai mà không cài sẵn dăm ba trò chơi? Gia đình của ai mà không có những món đồ chơi cao cấp? Cho dù công nghệ đã mang lại một cuộc sống giải trí phong phú hơn, nhưng sự thân thiết vô lo thời còn là những đứa trẻ, đã không còn nữa rồi.
Điều thứ chín: Tự do.
Lúc nhỏ, trong ký ức chỉ nhớ có một rạp phim, mà người bình thường sẽ không thể đi, và cũng không có nhiều bộ phim để xem! Đôi khi ở làng chiếu các bộ phim ngoài trời, chúng ta sẽ hẹn các bạn nhỏ cùng đi, trèo lên cây, ngồi trên mái nhà, hay là ngồi trên trụ ăng-ten, vừa xem phim vừa ăn hạt dưa mang từ nhà đến, vui vẻ vô cùng!
Bây giờ, ngày càng có nhiều rạp chiếu phim, nào là hiệu ứng đặc biệt 3D, nào là phim bom tấn Hollywood có thể tha hồ chọn. Vào xem là phải xếp hàng để mua vé, chọn chỗ ngồi trực tuyến, vào cửa còn cần kiểm vé, không được phép mang theo đồ uống, không ai biết ai đang ngồi cạnh mình! Tóm lại, ai nấy xem phim, xem xong thì ai về nhà nấy!
Điều thứ mười: Chân tình.
Ông nội cưới bà nội, chỉ dùng có nửa đấu gạo; ba cưới mẹ, chỉ dùng có nửa con bò. Hồi ấy kết hôn, nhận được giấy chứng nhận kết hôn xong, mời một hai bàn tiệc là hoàn chỉnh mọi chuyện, không có nhiều của hồi môn, mà kết hôn cũng rất vui vẻ, sống một cuộc sống mỗi ngày thật giản dị chân thực.
Bây giờ kết hôn mà không có nhà, xe, tiền thì sẽ cảm thấy không hạnh phúc!
Khi chúng ta dần trưởng thành, có một số thứ cũng đã mất đi, và sẽ không thể tìm lại nó được nữa…
Cuộc sống có rất nhiều hương vị, mà chúng ta luôn cần phải đi đến một độ tuổi nào đó, thì mới biết cách cảm nhận sâu sắc. Tuy nhiên, khi bạn bắt đầu hiểu ra thì mọi thứ cũng đều đã trôi xa.
Vì vậy, hãy trân trọng cuộc sống hiện tại, bởi vì có lẽ trong giây tiếp theo, giây phút mà bây giờ bạn đang trải qua, đã trở thành một điều của quá khứ. Đừng cứ mãi để mất đi rồi mới cảm thấy hối tiếc, vì mình đã không biết trân trọng, rất nhiều thứ khi mất đi rồi, chúng ta không cách nào có thể tìm thấy nó nữa!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét