NẾP LÀNG HÀ NỘI

7:09:00 SA
Trong hình ảnh có thể có: cây, thực vật, nhà, ngoài trời và nước

NẾP LÀNG HÀ NỘI
Nhịp sống đô thị đang dần như cơn sóng ngầm xóa dần đi nếp làng xưa cũ. Chắc nói đến đây nhiều người trong chúng ta tự đặt một câu hỏi trong đầu: Ngày xưa làng trông thế nào nhỉ? Mà thế nào là nếp làng.
Vâng, hình ảnh thân quen nhất của làng xưa là sân đình, bến nước, cây đa, chùa làng.. Mỗi gia tộc thì có nhà thờ họ riêng nữa. Tiếng mõ tụng kinh, tiếng chuông chùa ngân nga, giữa trưa hè, thoang thoảng hương sen tinh khiết, nhấp một chén trà xanh. Tâm trí ta lại cảm giác nhẹ bẫng giữa cái không gian yên ắng như vậy, chứ không phải là tiếng ồn ào của xe cộ, tiếng nhạc sập sình linh đình, tiếng loa ồn ào. Chiều về, làng xưa chỉ có tiếng trẻ vui đùa cùng tiếng sáo diều lơ lửng trong gió giữa trời xanh. Ngoài đồng lúc này đã ít bóng người, chỉ còn mênh mông gió mát. Tiếng nhóm bếp, chuẩn bị bữa chiều, xột xoạt trong những mái nhà tranh, thấp thoáng bóng mẹ, bóng bà bên bếp lửa..
Cuộc sống làng xã khá thân tình, hàng xóm láng giếng có việc gì cũng quan tâm, giúp đỡ nhau. Sau này thì khi đô thị hóa, các nhà dần dần kín cổng cao tường, ít quan tâm đến nhau, ít va chạm. Và vì thế cái tình làng nghĩa xóm cũng nhạt dần đi. Những cái mất đi này cứ âm thầm theo thời gian. Đấy là con người, còn cảnh vật cũng tương tự. Các di tích đền chùa, cổng làng bị thu hẹp, lấn chiếm như sắp bị nuốt trọn bởi nhiều nhà cao cửa rộng san sát nhau. Làng Kim Liên xưa có tên Đồng Lầm, được biết đến với nghề trồng rauu, nhuộm vải nâu và nghề cắt tóc, đi vào câu ca dân gian “Đồng Lầm có vải nâu non – có hồ cá rộng, có con sông dài” hay “ Kim Liên xanh vỏ, đỏ lòng. Đàn ông cắt tóc, đàn bà hái rau”. Rồi làng Xuân Đỉnh xưa nổi tiếng trồng hồng xiêm, khi chuyển dịch cơ cấu kinh tế nên đất sản xuất nông nghiệp không còn, hồng xiêm không còn mà chỉ còn vài cây được một số hộ gia đình giữ ại lấy bóng mát cho đỡ nhớ.
Tìm đâu được sự bình yên của xóm làng xa xưa, đôi lúc tôi chỉ muốn có phép màu để hóa lại ngôi làng nguyên thủy trong cái ngõ ngách phố phường chật hẹp bây giờ. Nếu được lúc đó tôi như kẻ mất hồn lấy lại được thần hồn mà tung tăng đắm mình trong cái không gian rộng mở của làng Hà Nội. Tôi sẽ đi trồng hoa, câu cá, thả diều và ngủ đung đưa trên võng những trưa hè oi ả, thưởng thức cái gió mát thổi lại trong bóng dâm mát của làng xưa.
Và tôi lại viết:
Em ngủ vùi ngụp lặn trong mơ
Hồn xưa cũ nếp làng trong men sánh
Thơm gạo nếp, thơm sen hồng, quả mọng
Giữa bao la xanh ngát ruộng đồng quê
Quên tất cả gói hồn trong mộng mi
Hà Nội ơi, đừng xóa mất trái tim mình

Không có nhận xét nào:

Được tạo bởi Blogger.