GREEN FIELDS - ĐỒNG XANH

6:49:00 SA

 


GREEN FIELDS - ĐỒNG XANH

Khi thành phố ồn ào, chật ních, người với người thì ta mơ gì? Nều không là trở về với thiên nhiên, trầm mình vào không khí đồng quê đó là cảm xúc của The Brothers Four khi sáng tác bài "the Green fields" ( đồng xanh ) vào năm 1960.Bài này đã được sự hưởng ứng nồng nhiệt của thính giả và cũng là một trong nhưng bài mở đầu cho trào lưu Dân ca (Folk song).
Ngay bây giờ khi thành phố vắng như chùa Bà Đanh vì cách ly, người ta, ai cũng mơ được về quê, không chung đụng, khỏi mang khẩu trang và cũng tránh được vaccine Tàu.
Ý tưởng của Brothers Four hồi đó lại khác, nơi thôn quê lại là thiên đường của tình yêu. Nơi có trời trong, mây trắng, đồng xanh, vạn vật tràn trề nhựa sống, đua hương, đua sắc, đúng là lý tưởng để sống bên nhau dắt tay nhau trên thảm cỏ xanh.
Nhưng cánh đồng xanh, giờ không còn nữa, nắng ấm nhường chỗ cho những luồng gió hưu hưu lạnh, vạn vật ủ dột trong buổi chiều tàn, vì em đã đi rồi và không gian này thiếu một người trở thành sa mạc quạnh hưu. Đồng xanh nơi hạnh phúc đâu rồi?
Thôn quê dưới cập mắt u buồn, vắng người yêu không còn nghĩa lý gì, người buồn cảnh có vui bao giờ. "Anh sẽ chẳng bao giờ biết điều gì / Làm cho em phải trốn chạy" Và em đã bỏ anh bơ vơ, nơi đây chẳng còn là gì khi vắng em và ngay cả thế gian này cũng phẳng lặng và trống rỗng khi không có người yêu bên cạnh.
"Đồng xanh" quả là một tác phẩm trữ tình, đầy thương thương, nhớ nhớ theo kiểu nhạc tình của ta.
Bài "Greenfields" - Brothers Four
Once there were green fields, kissed by the sun.
Once there were valleys, where rivers used to run.
Once there were blue skies, with white clouds high above.
Once they were part of an everlasting love.
We were the lovers who strolled through green fields.
Green fields are gone now, parched by the sun.
Gone from the valleys, where rivers used to run.
Gone with the cold wind, that swept into my heart.
Gone with the lovers, who let their dreams depart.
Where are the green fields, that we used to roam ?
I'll never know what, made you run away.
How can I keep searching when dark clouds hide the day.
I only know there's, nothing here for me.
Nothing in this wide world, left for me to see.
Still I'll keep on waiting, until you return.
I'll keep on waiting, until the day you learn.
You can't be happy, while your heart's on the roam,
You can't be happy until you bring it home.
Home to the green fields, and me once again.
Tạm dịch
Ngày xưa từng có những cánh đồng xanh ngát
Tắm ánh nắng mặt trời
Ngày xưa từng có những thung lũng
Nơi những dòng sông lượn quanh
Ngày xưa từng có những bầu trời trong xanh
Với những đám mây trắng lững lờ trên cao
Ngày xưa, chúng từng là một phần của
Một tình yêu bất diệt
Chúng ta là đôi nhân tình
Đã từng dạo bước qua những cánh đồng xanh như thế
Những cánh đồng xanh giờ không còn nữa
Nứt nẻ dưới ánh mặt trời
Không còn những thung lũng
Nơi những dòng sông từng chảy
Biến mất cùng những cơn gió lạnh lẽo
Thổi buốt vào tim anh
Biến mất cùng những đôi nhân tình
Đã để cho giấc mơ của họ ra đi
Còn đâu những cánh đồng xanh
Là nơi chúng ta thường rong chơi?
Anh sẽ chẳng bao giờ biết điều gì
Làm cho em phải trốn chạy
Làm sao anh có thể mãi tìm kiếm
Khi những đám mây đen che phủ ngày dài...
Anh chỉ biết
Nơi đây chẳng còn gì cho anh
Trên thế giới rộng lớn này
Chẳng còn lại gì cho anh thấy
Nhưng anh vẫn chờ đợi
Cho đến khi em quay lại
Anh sẽ mãi chờ đợi
Cho đến này em hiểu ra
Em không thể hạnh phúc
Khi trái tim em còn lang thang
Em không thể hạnh phúc
Cho đến khi em mang tim mình về mái ấm gia đình
Về ngôi nhà nơi những cánh đồng xanh
Và cùng với anh một lần nữa
Bài " Đồng xanh" - Lê Hữu Hà
Đồng xanh là chốn đây
thiên đàng cỏ cây
là nơi bầy thú hoang
đang vui đùa trong nắng say
đây những bờ suối vắng
im phơi mình bên lùm cây
đây những giòng nước mát
khẽ vươn tay về thung lũng
và những đôi nhân tình
đang thả hồn dưới mây chiều
Đồng xanh giờ vắng tênh
dưới trời lãng quên
còn đâu bầy thú hoang
đang vui đùa trong nắng êm
đâu những bờ suối vắng
im phơi mình bên lùm cây
đâu những giòng nước mát
khẽ vươn tay về thung lũng
và những đôi nhân tình xưa
đã lìa cách xa rồi
Ta yêu đồng xanh
như đã yêu thương con người
ta thương đôi tình nhân kia
như gió thương yêu mây trời
nhưng sao giờ đây
chẳng thấy ai chung quanh ta
đất trời như bãi tha ma
trên đồng hoang cỏ cháy
Và giờ ta còn đứng đây
giữa vùng hắt hiu
trời không một chút mây
đã khô cằn như đáy tim
sao ta còn đứng mãi
như người tình mong đợi ai
sao ta còn đứng mãi
để nghe tâm hồn tê tái
và đã bao năm rồi
ta đứng chờ
giữa cánh đồng

TheoFb

Không có nhận xét nào:

Được tạo bởi Blogger.